Mẹ chỉ nói sự thật như thế với “người ta thôi”
chứ mẹ chả hề nói xấu hay dìm hàng “người ta” tẹo nào nhé. “Người ta” giờ được
ngót nghét 12kg – 90cm vì người ta ăn uống thanh cảnh thế này cơ mà
“Người ta” thanh tao nên nhìn nết ăn là thấy “Người ta” thanh cảnh như thế này
“Người ta” chả có điệu cười dịu dàng e lệ của người con gái Hà nội xưa mà người ta lại có điệu cười cao vút, sang sảng và tít cả mắt của người con gái hiện đại chốn đô thành …
“Người ta” cá tính nên tóc người ta chả dài mà cũng chả yểu điệu thục nữ mà “Người ta” tóc ngắn mắt bồ câu rất hiền nhỉ.
“Người ta” mới tròn 02 tuổi mà người ta leo lẻo cái miệng nịnh bợ với những vốn từ phong phú đến khó tin như “Con yêu mẹ nhất” chứ không nói là “Con yêu mẹ lắm” hay là người ta có thái độ gợi ý để mẹ tự nguyện dâng hiến cho “Người ta” như là “Mẹ ơi, hôm nay sinh nhật Nghé ah, Nghé thích 02 bánh kem màu cam”/ “Mẹ ơi, hôm nay sinh nhật Nghé ah? Nghé thích bóng bay màu hồng”/ “Mẹ ơi, sinh nhật Nghé ah? Lúc nào mẹ có tiền cho Nghé đi King Dzơ Bác nhá”/ “Mẹ ơi, mẹ mua quần áo này cho Nghé ah”…. cứ như thế … liến thoắng liên tục làm cho mẹ chả kịp xoay sở thế nào … cho đến khi gặp người lạ thì mặt lạnh như bom tấn.
“Người ta” lên 02 tuổi nên “Người ta” chợt nhận ra rằng “Người ta” đã là người lớn nên người ta muốn mình già dặn nên “Người ta” thường có những câu đinh khắm khú thế này “Mun ơi, ngủ đi nhá không thì đánh đít nhá”/ “Mun ơi, xếp hình cho Nghé, hông xếp thì vứt Mun vào thùng rác nhá”/ “Mun hư nhá, đừng khóc, khóc khóc gì thế, mẹ đi làm kiếm tiền chưa về”/ “Mun nhá, nghịch nước bẩn thì đừng có mà trách nhá” …. cứ như thế “Người ta” ngày càng phát triển vượt trội về lời ăn, tiếng nói lanh lảnh như thế thì “Người ta” có thanh lịch kiểu người “Tràng An” không?
“Người ta” lên 02 tuổi tức là “Người ta” cũng biết hát đủ bài, đọc đủ thứ mỗi tội chỉ biết mỗi chữ O, A mà chả biết thêm chữ nào sất … nhưng bù lại “Người ta” biết đếm số vèo vèo thế thì “Người ta” có đáng khen không nào.
Ngày "Người ta" chuẩn bị lên 02 tuổi thì tự dưng ở đâu bão số nọ số kia kéo đến đầy trời, gió thổi gào rít qua cửa sổ nhà bà ngoại nhưng ấy thế mà đúng giờ G thì nắng gió chan hòa, ửng vàng khắp nơi nên thảo nào mà thỉnh thoảng "Người ta" bão chướng gớm "Người ta" lên 02 tuổi cũng là lúc bà ngoại trổ tài chiêu đãi món bún chả tủ của bà, thơm ngon quyến rũ khiến "Người ta" vừa phi ngựa vừa ăn bún khiến cả nhà cười rũ rượi ..
Duy có một điều khi “Người ta” tròn 02 tuổi thì có hai người phải xin lỗi “Người ta” vì một sự cố kinh khủng đó là khi sắp đến giờ “Người ta” được thổi nến chính thức (mặc cho ngày hôm trước đó hai người đó đã tổ chức cho “Người ta” được thổi nến và đi Kingder Park rồi) thì hai người đó đi công tác, đột nhiên anh lái xe vui tính trong lúc chờ đợi hai người nghe nhạc cho đến hết bình ắc quy điện không thể đề xe trong cảnh giữa cánh đồng không mông quạnh, gió thổi vù vù và những cơn giận dữ, cồn cào của hai người đó. Bao nhiêu là cú điện thoại lao đi để nhận được sự giúp đỡ của hàng tá con người nhưng cũng chả giải quyết gì vì một điều đơn giản là chả ai biết đâu là cực (-) đâu là cái cực (+) nên cơ sự là xe thì bốc khói vì toàn thợ vườn …. bất lực … đã gọi cứu hộ của hãng xe cho về nơi cách HN 80km …. nhưng trời thương, cậu thương đã cho một chú sửa xe hoàn hảo giúp nạp ắc quy điện trong vòng chưa đầy 05 phút đồng hồ so với một tá người và gần 03 tiếng đồng hồ chả mần ra … ơn giời .. chắc tại “Người ta” hôm nay tròn 02 tuổi nên hai người thân sinh đã được “quý nhân” phù trợ thoát hiểm đến thế.
Chuông đồng hồ điểm 24h00 …. boong boong … hai con người thân sinh ra “Người ta” mới về đến nhà khi “Người ta” đã say giấc nồng, thỉnh thoảng lại nói mê thế này “Ứ ứ .. bánh sinh nhật Nghé mà .. Nghé thổi ” … nói thì nói mê vậy thôi chứ biết rằng tối hôm nay khi “Người ta” tròn 02 tuổi, hai người thân sinh ra “Người ta” về muộn vắng nhà “Người ta” đã không thổi nến mặc cho rất đông các cô chú đến chúc mừng với nhiều quà tặng và bánh sinh nhật đẹp đẽ vì ……..“Người ta” đợi hai người thân sinh ấy …
….. thương quá … có nên đánh đòn hai người này không con?
“Người ta” thanh tao nên nhìn nết ăn là thấy “Người ta” thanh cảnh như thế này
“Người ta” chả có điệu cười dịu dàng e lệ của người con gái Hà nội xưa mà người ta lại có điệu cười cao vút, sang sảng và tít cả mắt của người con gái hiện đại chốn đô thành …
“Người ta” cá tính nên tóc người ta chả dài mà cũng chả yểu điệu thục nữ mà “Người ta” tóc ngắn mắt bồ câu rất hiền nhỉ.
“Người ta” mới tròn 02 tuổi mà người ta leo lẻo cái miệng nịnh bợ với những vốn từ phong phú đến khó tin như “Con yêu mẹ nhất” chứ không nói là “Con yêu mẹ lắm” hay là người ta có thái độ gợi ý để mẹ tự nguyện dâng hiến cho “Người ta” như là “Mẹ ơi, hôm nay sinh nhật Nghé ah, Nghé thích 02 bánh kem màu cam”/ “Mẹ ơi, hôm nay sinh nhật Nghé ah? Nghé thích bóng bay màu hồng”/ “Mẹ ơi, sinh nhật Nghé ah? Lúc nào mẹ có tiền cho Nghé đi King Dzơ Bác nhá”/ “Mẹ ơi, mẹ mua quần áo này cho Nghé ah”…. cứ như thế … liến thoắng liên tục làm cho mẹ chả kịp xoay sở thế nào … cho đến khi gặp người lạ thì mặt lạnh như bom tấn.
“Người ta” lên 02 tuổi nên “Người ta” chợt nhận ra rằng “Người ta” đã là người lớn nên người ta muốn mình già dặn nên “Người ta” thường có những câu đinh khắm khú thế này “Mun ơi, ngủ đi nhá không thì đánh đít nhá”/ “Mun ơi, xếp hình cho Nghé, hông xếp thì vứt Mun vào thùng rác nhá”/ “Mun hư nhá, đừng khóc, khóc khóc gì thế, mẹ đi làm kiếm tiền chưa về”/ “Mun nhá, nghịch nước bẩn thì đừng có mà trách nhá” …. cứ như thế “Người ta” ngày càng phát triển vượt trội về lời ăn, tiếng nói lanh lảnh như thế thì “Người ta” có thanh lịch kiểu người “Tràng An” không?
“Người ta” lên 02 tuổi tức là “Người ta” cũng biết hát đủ bài, đọc đủ thứ mỗi tội chỉ biết mỗi chữ O, A mà chả biết thêm chữ nào sất … nhưng bù lại “Người ta” biết đếm số vèo vèo thế thì “Người ta” có đáng khen không nào.
Ngày "Người ta" chuẩn bị lên 02 tuổi thì tự dưng ở đâu bão số nọ số kia kéo đến đầy trời, gió thổi gào rít qua cửa sổ nhà bà ngoại nhưng ấy thế mà đúng giờ G thì nắng gió chan hòa, ửng vàng khắp nơi nên thảo nào mà thỉnh thoảng "Người ta" bão chướng gớm "Người ta" lên 02 tuổi cũng là lúc bà ngoại trổ tài chiêu đãi món bún chả tủ của bà, thơm ngon quyến rũ khiến "Người ta" vừa phi ngựa vừa ăn bún khiến cả nhà cười rũ rượi ..
Duy có một điều khi “Người ta” tròn 02 tuổi thì có hai người phải xin lỗi “Người ta” vì một sự cố kinh khủng đó là khi sắp đến giờ “Người ta” được thổi nến chính thức (mặc cho ngày hôm trước đó hai người đó đã tổ chức cho “Người ta” được thổi nến và đi Kingder Park rồi) thì hai người đó đi công tác, đột nhiên anh lái xe vui tính trong lúc chờ đợi hai người nghe nhạc cho đến hết bình ắc quy điện không thể đề xe trong cảnh giữa cánh đồng không mông quạnh, gió thổi vù vù và những cơn giận dữ, cồn cào của hai người đó. Bao nhiêu là cú điện thoại lao đi để nhận được sự giúp đỡ của hàng tá con người nhưng cũng chả giải quyết gì vì một điều đơn giản là chả ai biết đâu là cực (-) đâu là cái cực (+) nên cơ sự là xe thì bốc khói vì toàn thợ vườn …. bất lực … đã gọi cứu hộ của hãng xe cho về nơi cách HN 80km …. nhưng trời thương, cậu thương đã cho một chú sửa xe hoàn hảo giúp nạp ắc quy điện trong vòng chưa đầy 05 phút đồng hồ so với một tá người và gần 03 tiếng đồng hồ chả mần ra … ơn giời .. chắc tại “Người ta” hôm nay tròn 02 tuổi nên hai người thân sinh đã được “quý nhân” phù trợ thoát hiểm đến thế.
Chuông đồng hồ điểm 24h00 …. boong boong … hai con người thân sinh ra “Người ta” mới về đến nhà khi “Người ta” đã say giấc nồng, thỉnh thoảng lại nói mê thế này “Ứ ứ .. bánh sinh nhật Nghé mà .. Nghé thổi ” … nói thì nói mê vậy thôi chứ biết rằng tối hôm nay khi “Người ta” tròn 02 tuổi, hai người thân sinh ra “Người ta” về muộn vắng nhà “Người ta” đã không thổi nến mặc cho rất đông các cô chú đến chúc mừng với nhiều quà tặng và bánh sinh nhật đẹp đẽ vì ……..“Người ta” đợi hai người thân sinh ấy …
….. thương quá … có nên đánh đòn hai người này không con?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét