Thứ Năm, 29 tháng 3, 2012

Ba chìm bảy nổi nào ...

Ba thường nói với mẹ Mun Nghé là “Con gái không nhất thiết phải học quá giỏi nhưng phải biết nữ công gia chánh và kỹ năng sống là ổn” … nhưng mà hai cái bạn gà vịt này thì bé tý tẹo tèo teo biết gì mà nữ công gia chánh nhỉ, mẹ thì cứ đơn giản rằng mẹ cứ làm các món thật đơn giản các bạn ấy thích ăn thì sau này các bạn ấy cũng “lăn vào bếp giống mẹ”… .

Rồi một ngày .. cái ngày mà khi mẹ bé tý xíu mẹ háo hức đợi chờ đó là ngày 03/03 tức là Tết Hàn thực, .. và cái ngày ấy đã đến mà mình không mong, không nhớ … phải có một cuộc điện thoại gọi đến mới nhớ “Mẹ ah, mẹ đã về chưa? Sao hôm nay ba mẹ về muộn thế? Mun đợi ba mẹ về để còn thưởng thức bánh con và bà ngoại làm cho ba mẹ này …. Bánh trôi bánh chay ý … mà không nhớ hả? Mẹ về ngay nhé về còn thưởng thức món bánh tình thương con làm nhé”

Hai vợ chồng nhìn nhau mà thấy xúc động thật, ba tự hào rồi nhé .. có con gái có khác nhỉ … rồi ký ức lại ùa về .. ký ức của thời bao cấp khốn khó, trẻ con chẳng có món bánh trái gì nhiều, chỉ có món bánh quy là xa xỉ, nên có thêm món bánh trôi, bánh chay thì quá là tuyệt vời và chỉ ngày Tết Hàn thực này mới được ăn bánh trôi, bánh chay, cái cảm giác thèm thuồng chỉ mong sao được nếm chiếc bánh trôi có nhân mật bị vỡ còn nóng hổi tan chảy trong miệng .. vừa ăn vừa thổi vì nóng bỏng và ngọt mềm môi .. đúng là cái gì nó là kỷ niệm thì trân trọng thế còn thực tại lại không biết nắm giữ nên lúc nào cũng nghĩ ngày xưa thì ngon bây giờ thì không .. chẳng phải vậy .. do công việc bận rộn, con cái nhỏ nhiều việc, cuộc sống đầy đủ nên đâm lười Ba mẹ về nhà bà ngoại đã thấy hai con gái xoắn xuýt kể chuyện được bà ngoại cho hai bạn nhỏ ấy được nặn nặn, vo vo và reo lên thích thú vì thấy “ba chìm, bảy nổi” .. nhìn hai con lại nhớ lại hình ảnh của mình thời thơ bé .. duy chỉ có ánh mắt của mẹ vẫn như xưa .. trước ánh lên niềm hạnh phúc của mẹ khi nhìn thấy con reo hò được mẻ bánh đầu tiên .. thì nay lại ánh lên những ngôi sao lấp lánh khi nhìn thấy cháu hò reo vì lần đầu tiên trong cuộc đời được nặn bánh đợi ba mẹ về mặc cho những chiếc bánh nhỏ xíu ấy vẫn còn lóng ngóng vụng về như tuổi con trẻ …. nhìn thấy bà cháu vậy mà mình phải lén quay mặt đi vì những giọt nước mắt xúc động ..

Sản phẩm bánh tình thương của con gái được ba mẹ nâng niu trân trọng mang về nhà để thắp hương ông bà, tiên tổ trong sự vui mừng khôn xiết của chúng, đứa lớn đứa bé háo hức lấy mẹt ra đựng nào bưng, nào bê cho ba chúng hành lễ … và đòi pose hình


IMG_1983



IMG_1990



IMG_1991



IMG_1994



IMG_1997



IMG_2000



IMG_2010



IMG_2011


(Sản phẩm bánh của bà của cháu này )

.. tự dưng lúc đó trong mình thèm cái cảm giác nặn nặn, vo vo đến thế … chạy sang bác bán bột khô hàng xóm, rinh về thêm một gói bột làm bánh cuốn và lao vào bếp trong tiếng cười rinh ríc của con trẻ, trong cái tủm tỉm của chồng vì mình bị kích động miền tuổi thơ ngủ quên …

Cuối cùng sản phẩm ra lò là đây: Bánh Trôi bánh Chay này


han1



han2



han41


và trên đà máu lửa chơi luôn món này nữa … Bánh cuốn bằng chảo chống dính này …


50895407_H1a



50895407_H2a



50895407_H3a



Bánh cuốn


Lại cho vào mẹt trang trí cho đèm đẹp nhé


1286506136_banh-cuon


A lê hấp … măm măm thôi nhà mình ơi … mẹ bù lại cho hai gái rồi ná …

P/s: Tặng thêm công thức tráng bánh cuốn bằng chảo chống dính cho mọi người tham khảo này:
- Pha bột bánh cuốn với 1 lít nước lạnh rồi để cho lắng xuống, gạn bỏ phần nước trong phía trên sang một cái cốc đong. Đổ nước mới đúng bằng lượng nước đã gạn bỏ, đun cho hơi nóng. Hòa đều với bột và thêm muối cùng dầu ăn, để tiếp khoảng nửa giờ rồi hãy tráng bánh.

- Dùng chảo chống dính loại nhỏ cho lên bếp để lửa nhỏ vừa, chuẩn bị thêm khoảng 50ml dầu ăn để tráng chảo và tráng mâm đổ bánh.

- Khi chảo nóng thì phết vào mặt chảo một lớp dầu ăn thật mỏng, phần dầu còn thừa bạn nghiêng chảo đổ bớt đi. Múc vào chảo một muôi bột vừa đổ vừa cầm chảo quay tròn đều cho bột dàn khắp mặt chảo một lớp mỏng, xong rồi đậy nắp lại khoảng 30 giây cho bánh chín, sau đó mở nắp ra rồi để thêm 30 giây nữa cho bánh chín hẳn và ráo rồi cầm chảo đổ bánh ra mâm hay một cái đĩa to có phết nhiều dầu ăn để bánh khỏi dính.

- Cho nhân vào bánh rồi cuốn lại.
- Làm lần lượt như vậy cho đến khi hết bột và nhân.
- Bánh cuốn xong bày ra đĩa, ăn kèm với hành phi, chả thái mỏng và nước mắm pha.

Cuối cùng là măm măm thôi .. hi hi.. chúc mọi nhà cuối tuần vui vẻ nhá

Thứ Hai, 19 tháng 3, 2012

Cuối xuân về Cửa Thiền

Cuộc sống bao nhiêu lo toan bộn bề vẫn cứ cứ đang trôi đi vội vã, nào cơm áo gạo tiền, nào đua chen, nào mong muốn khát khao cho đời sống ngày một đi lên, có một thì lại muốn có hai, có nhiều thì lại muốn có thứ khác, có con gái rồi lại muốn có con trai, đang ăn ngon ngủ kỹ thì lại đề ra kế hoạch này kế hoạch nọ cho giảm cân, eo ót, con mạnh khỏe đang tuổi ăn tuổi chơi thì lại muốn cho con học cái này, cái nọ cho bằng bạn bằng bè …. bao nhiêu là áp lực bộn bề .. nó cứ cuốn mình đi vào cái vòng quanh quẩn chung quy là cơm áo gạo tiền … chả ai làm gì mà mình cũng tự stress đến thế … nếu một mai mà rời khỏi cõi này thì lại lo chả biết mình sẽ về đâu .. cõi nào nhỉ … vứt hết tất cả … thoát khỏi tham, sân, si … về một nơi có nước tịnh thủy và hương hoa bưởi tuyệt vời …. để mà F5 cho cuộc sống bận rộn bộn bề này.



Để mà F5 lại thì phải “ngay” và “luôn”, theo chỉ dẫn của một người bạn hai vợ chồng lên đường xuôi về Vân Đồn, Quảng Ninh để về Cửa Thiền – Chùa Cái Bầu – là Thiền Viện Giác Tâm, một trong hai thiền Viện Phật Giáo của Quảng Ninh. Lúc mới đầu bắt đầu đi chỉ nghĩ đơn giản là đi Chùa cho bình an, tĩnh tâm để mai về mọi việc vào guồng, trong đầu không tưởng tượng là đẹp xấu gì hết mặc cho người bạn đó hết lòng khen ngợi về một nơi này.


Hôm mình đến Chùa Cái Bầu thì trời lắc rắc những cơn mưa xuân lất phất, bầu trời u ám mà tâm trạng rất nặng nề nên cả đoạn đường đi cứ gà gà gật gật … chỉ đến khi xe dừng bánh ở cửa khẩu Vân Đồn thì mình mới tỉnh ngủ… một cảnh tượng tuyệt đẹp đã hiện ra trước mắt …. Con đường ôm khá sát theo bờ biển của Vịnh Bái Tử Long xanh biếc như càng thơ mộng, êm đềm hơn khi hoà cùng sắc hồng của hoa đào phai Vân Đồn, chỉ tiếc là mình đã đi vào cuối mùa thôi. Đặc biệt nữa là ngay khi đã dừng ở chân núi, cũng là điểm cuối của con đường, hướng mắt lên chùa chính thì mắt vẫn chạm vào màu hồng tươi nhẹ ấy. Đó là những gốc đào cổ thụ được trồng dọc những con đường uốn quanh lưng núi, cành lộc vươn dài, lộc non xanh tươi và trĩu trịt hoa.


Trong màn sương của mưa bụi lay phay …. Thiền Viện Giác Tâm (Chùa Cái Bầu) được hiện ra ở một vị trí tuyệt đẹp, lưng tựa núi, mặt hướng ra biển, một vẻ đẹp tuyệt vời bên bờ Vịnh Bái Tử Long … mình thật sự choáng ngợp … vì mình là người có số hay đi nên bất kỳ nơi địa danh nào có khu tâm linh tuyệt đẹp là mình dừng chân nhưng đúng là trong hệ thống chùa của Việt Nam thì nơi đây có lẽ là nơi có vị trí đẹp nhất.




6805843385_2465af6d5a_z




6805861567_d75d3ba348_z



IMG_1710




6805852287_b0192cd28f_z



Đứng từ xa xa ngắm thì Chùa Cái Bầu có kiến trúc theo kiểu chữ đinh (J), có cổ lầu, hai tầng mái và hậu cung, toàn bộ bằng gỗ lim do những người thợ Nam Định thực hiện.




IMG_1701



Ngay khi dừng chân là nơi có tượng Phật bà Quan Thế Âm hiền từ ở ngay chân núi.




IMG_1719




6805845927_92913fd877_z



Trước cổng tam quan có hai ông Sư tử đá màu trắng uy nghiêm tuyệt đẹp cùng những luống hoa hồng xác pháo thơm lừng xinh xinh thẳng hàng.




IMG_1690




IMG_1692




IMG_1691



Cổng tam quan ở Chùa Cái Bầu cũng tuyệt đẹp, trên đỉnh Cổng tam quan là bánh xe của nhà Phật với mái ngói đỏ thắm tươi làm cho người mới đặt chân đến cảnh chùa đã vấn vương chỉ muốn ở chẳng muốn về.




IMG_1694



IMG_1698




IMG_1717




IMG_1725



Đường lên Thiền Viện Giác Lâm vào trong Chánh Điện được lát đá dốc đứng khiến cho mấy cụ già hơi e ngại vì trời mưa hơi trơn, hình ảnh một cụ ông tay xách túi nhỏ chân đau mà muốn leo lên Tam Bảo lễ phật xin độ bình an sức khỏe làm mình nhớ tới ngoại của mình, gần 90 tuổi vẫn còn đi Chùa … khiến mình nhanh nhảu xin được dìu cụ lên .. tự dưng thấy thật ý nghĩa .. và chợt nghĩ chắc ngoại mình khi đi lễ phật ở nơi nào đó không cùng mình thì cũng có người giúp cụ như thế …

Bên phía tay phải Chính Điện là Lầu Bát giác nơi có Đức Bồ tát Di lặc, vị phật hoan hỉ của tương lai luôn mỉm cười với các phật tử hành hương về cửa Chùa.




IMG_1709




IMG_1706




IMG_1696




6805863381_e5d37cb9db_z




6805852287_b0192cd28f_z




IMG_1720



Cảm nhận về ngôi chùa này thì đầu tiên đập vào mắt chùa có vị trí tuyệt đẹp nhưng lần đầu tiên khi mình thích đến nơi này, đúng là nơi Thiền Viện để có thể hiểu đúng “đi vãn cảnh chùa” vì mình cảm nhận được sự đón tiếp du khách tận tình của chư Ni cùng Phật tử nơi đây: Hướng dẫn gửi xe gọn gàng, không thu tiền trông phương tiện; nếu du khách đến chùa muốn dùng cơm chay hay tá túc tại đây sẽ không phải trả tiền; trong khuôn viên nhà chùa không có cảnh bán hàng, không có những hoạt động chèo kéo du khách, khu vệ sinh thì thật là sạch sẽ gọn gàng, những luống hoa vàng đổ dài tuyệt đẹp trên mái … làm cho mình liên tưởng đến khu WC ở bên Singapore mà mình từng đến .. và tự nhủ … không biết khi nhiều người biết đến nơi này thì các tăng ni phật tử có còn giữ gìn được như bây giờ không.



Với địa thế đặc trưng, Chùa - Thiền viện ở trên cao, giữa lưng núi tạo cho mình những ấn tượng rất đặc biệt về nơi này. Đứng ở đây thu vào tầm mắt là Vịnh Bái Tử Long mênh mông.




IMG_1723




IMG_1700



Không gian trong lành, yên tĩnh, bước chân vào Thiền viện rộng lớn đem lại cho mình cảm giác rất thanh bình, nhẹ nhõm khi ngắm tượng Phật Thích ca Mâu Ni bằng đồng đen và hai bên là Phổ Hiền Bồ Tát bằng đá trắng tuyệt đẹp cùng những bức trang khổ lớn khắc họa bằng đồng tuyệt đẹp ... (rất tiếc là không chụp được ảnh)


IMG_1699



Những bậc cầu thang dài, những con đường bao quanh lưng núi là điểm riêng của kiến trúc nơi đây.




IMG_1730




IMG_1729




Hệ thống cây xanh đẹp mắt, các công trình xây dựng được bố trí khá tinh tế, hài hoà với cảnh trí xung quanh cũng tạo ấn tượng rất dễ chịu cho du khách.




IMG_1716




IMG_1714




IMG_1713




IMG_1712



Và đâu phải nơi nào cũng có bờ biển ôm sát như thế, du khách nghỉ chân được ngồi dưới những hàng phi lao dịu mát, ngắm biển xanh và tận hưởng làn gió mặn mòi của khơi xa thổi lại...

IMG_1704



… được ngồi an nhiên mà ngắm nụ hồng rung rinh vươn mình đón giọt xuân biêng biếc




6812223168_82f889008a_z


Hay những chùm quất vẫn còn trĩu nặng cho dù đã cuối xuân



6958334289_1499e0e3c1_z

Hai vợ chồng cùng mấy em nhẹ nhàng dâng hoa thơm lên lễ Tam Bảo, một sư ni nhanh nhẹn thỉnh chuông cho các phật tử lễ phật … văng vẳng bên tai tiếng đọc kinh Pháp hoa của chồng … tiếng lên trầm xuống bổng cùng mùi hoa bưởi thơm quyến rũ như ru mình ngủ … mình thiền … thấy tâm thật nhẹ nhàng, tịnh sạch mọi lo toan quyến rũ, cảm thấy như được tiếp thêm năng lượng mới … tâm thật an vui …

Mệt mỏi tan biến hết vào hư không … thủng thẳng dạo bước, tận hưởng những cơn gió thổi vi vu, hạt mưa bay lất phất bụi bụi trên mái tóc, nhìn những con đường quanh co tuyệt đẹp xanh mát, tay cầm bông hoa bưởi thơm xin lộc phật … đúng là về cửa thiền …


…. Thấy tâm hồn nhẹ nhàng, thanh thản, đầu óc cứ mơ mơ màng màng chỉ tỉnh khi được cái đập nhè nhẹ của chồng … Về thôi …

Thứ Tư, 14 tháng 3, 2012

Chuyện hàng ngày của hai chú vịt con

Nhà mình có hai chú vịt con cùng một mẹ sinh ra nhưng mỗi vịt lại có tính cách khác nhau. Vịt chị xinh xắn, hiền lành, dịu dàng, ham đọc sách và thích làm cô giáo dạy vịt em. Còn vịt em thì láu lỉnh, thông minh, độc lập, thích chơi trò nấu nướng nhưng chỉ thích học bài khi mà có hứng.

Ngày ngày, hai vịt lúc nào cũng tíu tíu chơi với nhau như đôi bạn thân, chả rời nhau nửa bước, thiếu vịt nọ là vịt kia lại cuống cuồng cất tiếng gọi ầm ĩ nhưng ở bên nhau thì toàn là những chuyện kiến cho vịt mẹ cười lăn cười bò hoặc là cười méo xệch:


Vịt em: Chị Mun ơi, chị em mình chơi trò học bài đi, Nghé cho chị làm cô giáo

Vịt chị: Ừ, thế bây giờ em thích học bài gì nào

Vịt em: Em thích đố các loại củ quả
Vịt chị bắt đầu dạy dỗ vịt em

Vịt chị: Các con chú ý lên bảng đây nhé, theo tay cô chỉ này, đây là quả gì đây?

Vịt em: Quả măng cụt

Vịt chị: Đúng rồi, cô hoan hô Nghé, các con hoan hô bạn Nghé nào

Vịt em: Sao lại nói thế, phải nói là các con hoan hô bạn Nghé xinh chứ

Vịt chị: Ừ, được rồi. Thế cái gì đây?

Vịt em: Quả bắp

Vịt chị: Sao lại quả bắp, chị đã dạy mãi mà không nhớ, chỉ mải chơi thôi, cố nhớ xem, đừng có mà khó đào tạo thế?

Vịt em nhíu mày: Thế người ta không biết thì mình nói cho người ta là cái gì đi?

Vịt chị: Bắp ngô nhớ chưa.

Vịt em: Biết rồi … người ta sắp nhớ



Vịt mẹ: Choáng luôn





-----***** ------


Vẫn là chơi trò dạy học, Vịt chị thấy Vịt em giở sách ngược và không nhớ lời Vịt chị dạy, Vịt chị tức khí ra mách mẹ:



Vịt chị: Mẹ ơi, Nghé thật là học sinh hỗn láo, không chịu nghe lời cô giáo và còn nói năng linh tinh

Vịt mẹ: Nghé như thế là học sinh không ngoan, bị phê bình nhá, con có nhớ bài thơ Ngỗng và vịt không? Bạn Ngỗng lười học thế nào nhỉ?

Vịt chị: Mẹ ơi, con nhớ, để con đọc, nó chẳng nhớ đâu, nó chỉ toàn nấu nấu nướng nướng thôi, mai sau lớn cho nó đi bán đồng nát (hi hi)



Vịt em: Nát gì mà nát, người đọc được tốt …



…. Và thế là đọc một mạch luôn


Ngỗng ta không chịu học

Lại khoe biết chữ rồi

Khi bị đưa sách ngược

Ngỗng cứ tưởng là xuôi

Cứ giả vờ đọc nhẩm
Làm vịt con tức cười !

Vịt con khuyên một hồi

Ngỗng ngỗng ơi học ! học ! ...

Ngỗng ngỗng ơi ! học thôi



Đọc xong phán một câu xanh nõn: “Tưởng chuyện gì, cái này Nghé thuộc hết, Mun đừng có mà mách lẻo linh tinh .. vô duyên”





 ------- ***** ----------
Vịt em: Chị Mun ơi, chị cho em mượn quyển truyện này nhé
(Miệng nói, tay làm cướp luôn trên tay vịt chị)

Vịt chị: Không, cái này của chị … hu hu

Vịt chị: Mẹ ơi, Nghé cướp của con … hu hu

Vịt mẹ gầm gừ: Ngheeeeeeeeeeeeeeé

Vịt em mặt tỉnh bơ: Khóc cái gì mà khóc … em cầm nhầm tí mà cũng khóc .. nín đi còn gì









---- **** -----

Vịt mẹ ngày nào cũng lùa hai vịt đi ngủ sớm vì chỉ sợ sáng hôm sau vịt con dạy muộn tắc đường muộn học thì trường đóng cổng,


Vịt mẹ gào thét: Hai con lên giường ngay, mẹ đếm từ 01 đến 03 là phải đắp chăn ngủ ngay

Vịt chị tự dưng khóc i ỉ: Con nằm cạnh mẹ, con không nằm cạnh em Nghé đâu, Nghé toàn ẩn con chật lắm

Vịt em: Không ngủ với em thì ngủ với ai? Cho ngủ với con Cún mẹ nhỉ, Hư quá, mẹ bảo là hai chị em phải yêu nhau nhỉ.

Vịt chị nín bặt còn vịt mẹ thì méo xệch







---- **** -----



Mẹ mặc cho hai chị em bộ váy xinh đẹp, vịt chị giữ gìn rất sạch sẽ còn vịt em mải nghịch ngợm không may là rơi một hạt cơm ra váy, vịt chị nhìn thấy liền mách:



Vịt chị: Mẹ ơi, Nghé làm bẩn váy đẹp rồi

Vịt em: Bẩn đâu mà bẩn, ba Khương làm bẩn váy của em chứ

Vịt chị: Á à .. lại còn đổ cho ba … chị mách ba … Baaaaaaaaaaaaa ơiiiiiiiii

Vịt em: Im ngay ….. mách gì mà mách … để người ta suy nghĩ đã …



Choáng té ghế luôn









-------- ***** -------



Buổi sáng, dạy muộn học, không kịp ăn sáng ở nhà, vịt mẹ phải vừa cho hai vịt lên xe uống sữa và ăn bánh, vịt mẹ luôn mồm giục giã nhưng với tính cách của vịt chị càng giục lại càng từ từ làm mẹ nổi cơn tam bành “Nhanh lên, con mà con lề mề thì từ bây giờ trở đi không được uống sữa nữa”.



Vịt em thấy mẹ thế liền tự đi giày, tự đội mũ đeo balo lũn cũn đi học và lẩm bẩm “Ba và chị Mun sáng nào cũng chậm chạp thế nhở mẹ nhở” … hi hi



Sau đó vịt mẹ lại bắt vịt chị phải uống sữa thì vịt em lại càm ràm “Sao mẹ bảo là từ hôm nay Mun không được uống sữa nữa, sữa này Nghé uống một hơi hết luôn cho Mun choáng ná”



Trời ah, lúc này vịt mẹ đã muộn lại còn chịu không nổi với vịt em luôn, còn vịt chị thì khóc tức tưởi vì bị vịt em chọc ngang cành hông …









----- ***** -----



Vịt chị: Nghé ơi, trên đời này Nghé yêu ai nhất?

Vịt em: Em yêu ba mẹ, yêu chị Mun

Vịt chị: Thế yêu thì Nghé để ở đâu?

Vịt em vừa chơi vừa trả lời: Để ở trái tim màu xanh bên trái

Vịt chị: Sao lại trái tim màu xanh? Nghé bị đơ cây cơ hả?

Vịt em; Chị bị đơ ý, Tim của Mun màu đỏ, còn Nghé thích màu xanh nên Nghé tô màu cho tim của Nghé màu xanh chớ sao?

Vịt chị: Nghé thật là một trẻ em cứng đầu, không chịu nghe lời











 ------ ***** ---------


Vịt em bỗng dưng khóc ti tỉ vì bị vịt mẹ mắng cho một trận, vịt chị thì đứng bên cạnh luôn miệng an ủi “Xin lỗi mẹ đi, chẳng mẹ đánh thì khổ … xin lỗi đi em”

… bỗng dưng vịt em nín bặt và nhỏ nhẹ bảo vịt chị “Mun xin lỗi hộ em đi” .. hơ hơ … láu cá chưa chứ lị












------- ***** ---

Vịt chị: Nghé ơi, cho chị xin một cái kẹo

Vịt em: Sao mà Mun ăn nhanh thế, người ta hết rồi

Vịt chị: Thật là đồ ki bo, không chơi với Nghé nữa ….



Rồi vịt chị chạy ra chỗ vịt mẹ thủ thỉ: “Mẹ ơi, mai sau mẹ đẻ cho con một em ku ku không ki bo để con còn chơi với em, em còn cho con kẹo chứ Nghé ki bo lắm mẹ ah … mẹ nhớ .. mẹ nhớ ” … hơ hơ …














Còn nhiều nhiều chuyện lắm lắm nhưng do vịt mẹ già cả vịt mẹ lú lẫn nên chưa kịp thời nhớ để ghi lại, để từ từ vịt mẹ sẽ ghi lại đầy đủ hết. Vịt mẹ thấy tự hào vì sáng nào vịt chị và vịt em cũng tay trong tay dắt díu nhau đi học, vịt chị bao giờ cũng đi phía trước và nhắc nhở vịt em đi sát vào bên tay phải đường … mỗi sáng nhìn thấy hai chị vịt tíu tít là mọi lo âu, muộn phiền của cuộc sống này đều tan biến hết

Bnous vài chiếc ảnh hai vịt con dắt nhau đi học này



IMG_1673




IMG_1675




IMG_1676




IMG_1677




IMG_1678




IMG_1683




IMG_1684




IMG_1685




IMG_1686




IMG_1687