Để mà F5 lại thì phải “ngay” và “luôn”, theo chỉ dẫn của một người bạn hai vợ chồng lên đường xuôi về Vân Đồn, Quảng Ninh để về Cửa Thiền – Chùa Cái Bầu – là Thiền Viện Giác Tâm, một trong hai thiền Viện Phật Giáo của Quảng Ninh. Lúc mới đầu bắt đầu đi chỉ nghĩ đơn giản là đi Chùa cho bình an, tĩnh tâm để mai về mọi việc vào guồng, trong đầu không tưởng tượng là đẹp xấu gì hết mặc cho người bạn đó hết lòng khen ngợi về một nơi này.
Hôm mình đến Chùa Cái Bầu thì trời lắc rắc những cơn mưa xuân lất phất, bầu trời u ám mà tâm trạng rất nặng nề nên cả đoạn đường đi cứ gà gà gật gật … chỉ đến khi xe dừng bánh ở cửa khẩu Vân Đồn thì mình mới tỉnh ngủ… một cảnh tượng tuyệt đẹp đã hiện ra trước mắt …. Con đường ôm khá sát theo bờ biển của Vịnh Bái Tử Long xanh biếc như càng thơ mộng, êm đềm hơn khi hoà cùng sắc hồng của hoa đào phai Vân Đồn, chỉ tiếc là mình đã đi vào cuối mùa thôi. Đặc biệt nữa là ngay khi đã dừng ở chân núi, cũng là điểm cuối của con đường, hướng mắt lên chùa chính thì mắt vẫn chạm vào màu hồng tươi nhẹ ấy. Đó là những gốc đào cổ thụ được trồng dọc những con đường uốn quanh lưng núi, cành lộc vươn dài, lộc non xanh tươi và trĩu trịt hoa.
Trong màn sương của mưa bụi lay phay …. Thiền Viện Giác Tâm (Chùa Cái Bầu) được hiện ra ở một vị trí tuyệt đẹp, lưng tựa núi, mặt hướng ra biển, một vẻ đẹp tuyệt vời bên bờ Vịnh Bái Tử Long … mình thật sự choáng ngợp … vì mình là người có số hay đi nên bất kỳ nơi địa danh nào có khu tâm linh tuyệt đẹp là mình dừng chân nhưng đúng là trong hệ thống chùa của Việt Nam thì nơi đây có lẽ là nơi có vị trí đẹp nhất.
Đứng từ xa xa ngắm thì Chùa Cái Bầu có kiến trúc theo kiểu chữ đinh (J), có cổ lầu, hai tầng mái và hậu cung, toàn bộ bằng gỗ lim do những người thợ Nam Định thực hiện.
Ngay khi dừng chân là nơi có tượng Phật bà Quan Thế Âm hiền từ ở ngay chân núi.
Trước cổng tam quan có hai ông Sư tử đá màu trắng uy nghiêm tuyệt đẹp cùng những luống hoa hồng xác pháo thơm lừng xinh xinh thẳng hàng.
Cổng tam quan ở Chùa Cái Bầu cũng tuyệt đẹp, trên đỉnh Cổng tam quan là bánh xe của nhà Phật với mái ngói đỏ thắm tươi làm cho người mới đặt chân đến cảnh chùa đã vấn vương chỉ muốn ở chẳng muốn về.
Đường lên Thiền Viện Giác Lâm vào trong Chánh Điện được lát đá dốc đứng khiến cho mấy cụ già hơi e ngại vì trời mưa hơi trơn, hình ảnh một cụ ông tay xách túi nhỏ chân đau mà muốn leo lên Tam Bảo lễ phật xin độ bình an sức khỏe làm mình nhớ tới ngoại của mình, gần 90 tuổi vẫn còn đi Chùa … khiến mình nhanh nhảu xin được dìu cụ lên .. tự dưng thấy thật ý nghĩa .. và chợt nghĩ chắc ngoại mình khi đi lễ phật ở nơi nào đó không cùng mình thì cũng có người giúp cụ như thế …
Bên phía tay phải Chính Điện là Lầu Bát giác nơi có Đức Bồ tát Di lặc, vị phật hoan hỉ của tương lai luôn mỉm cười với các phật tử hành hương về cửa Chùa.
Cảm nhận về ngôi chùa này thì đầu tiên đập vào mắt chùa có vị trí tuyệt đẹp nhưng lần đầu tiên khi mình thích đến nơi này, đúng là nơi Thiền Viện để có thể hiểu đúng “đi vãn cảnh chùa” vì mình cảm nhận được sự đón tiếp du khách tận tình của chư Ni cùng Phật tử nơi đây: Hướng dẫn gửi xe gọn gàng, không thu tiền trông phương tiện; nếu du khách đến chùa muốn dùng cơm chay hay tá túc tại đây sẽ không phải trả tiền; trong khuôn viên nhà chùa không có cảnh bán hàng, không có những hoạt động chèo kéo du khách, khu vệ sinh thì thật là sạch sẽ gọn gàng, những luống hoa vàng đổ dài tuyệt đẹp trên mái … làm cho mình liên tưởng đến khu WC ở bên Singapore mà mình từng đến .. và tự nhủ … không biết khi nhiều người biết đến nơi này thì các tăng ni phật tử có còn giữ gìn được như bây giờ không.
Với địa thế đặc trưng, Chùa - Thiền viện ở trên cao, giữa lưng núi tạo cho mình những ấn tượng rất đặc biệt về nơi này. Đứng ở đây thu vào tầm mắt là Vịnh Bái Tử Long mênh mông.
Không gian trong lành, yên tĩnh, bước chân vào Thiền viện rộng lớn đem lại cho mình cảm giác rất thanh bình, nhẹ nhõm khi ngắm tượng Phật Thích ca Mâu Ni bằng đồng đen và hai bên là Phổ Hiền Bồ Tát bằng đá trắng tuyệt đẹp cùng những bức trang khổ lớn khắc họa bằng đồng tuyệt đẹp ... (rất tiếc là không chụp được ảnh)
Những bậc cầu thang dài, những con đường bao quanh lưng núi là điểm riêng của kiến trúc nơi đây.
Hệ thống cây xanh đẹp mắt, các công trình xây dựng được bố trí khá tinh tế, hài hoà với cảnh trí xung quanh cũng tạo ấn tượng rất dễ chịu cho du khách.
Với địa thế đặc trưng, Chùa - Thiền viện ở trên cao, giữa lưng núi tạo cho mình những ấn tượng rất đặc biệt về nơi này. Đứng ở đây thu vào tầm mắt là Vịnh Bái Tử Long mênh mông.
Không gian trong lành, yên tĩnh, bước chân vào Thiền viện rộng lớn đem lại cho mình cảm giác rất thanh bình, nhẹ nhõm khi ngắm tượng Phật Thích ca Mâu Ni bằng đồng đen và hai bên là Phổ Hiền Bồ Tát bằng đá trắng tuyệt đẹp cùng những bức trang khổ lớn khắc họa bằng đồng tuyệt đẹp ... (rất tiếc là không chụp được ảnh)
Những bậc cầu thang dài, những con đường bao quanh lưng núi là điểm riêng của kiến trúc nơi đây.
Hệ thống cây xanh đẹp mắt, các công trình xây dựng được bố trí khá tinh tế, hài hoà với cảnh trí xung quanh cũng tạo ấn tượng rất dễ chịu cho du khách.
Và đâu phải nơi nào cũng có bờ biển ôm sát như thế, du khách nghỉ chân được ngồi dưới những hàng phi lao dịu mát, ngắm biển xanh và tận hưởng làn gió mặn mòi của khơi xa thổi lại...
… được ngồi an nhiên mà ngắm nụ hồng rung rinh vươn mình đón giọt xuân biêng biếc
Hay những chùm quất vẫn còn trĩu nặng cho dù đã cuối xuân
Hai vợ chồng cùng mấy em nhẹ nhàng dâng hoa thơm lên lễ Tam Bảo, một sư ni nhanh nhẹn thỉnh chuông cho các phật tử lễ phật … văng vẳng bên tai tiếng đọc kinh Pháp hoa của chồng … tiếng lên trầm xuống bổng cùng mùi hoa bưởi thơm quyến rũ như ru mình ngủ … mình thiền … thấy tâm thật nhẹ nhàng, tịnh sạch mọi lo toan quyến rũ, cảm thấy như được tiếp thêm năng lượng mới … tâm thật an vui …
Mệt mỏi tan biến hết vào hư không … thủng thẳng dạo bước, tận hưởng những cơn gió thổi vi vu, hạt mưa bay lất phất bụi bụi trên mái tóc, nhìn những con đường quanh co tuyệt đẹp xanh mát, tay cầm bông hoa bưởi thơm xin lộc phật … đúng là về cửa thiền …
…. Thấy tâm hồn nhẹ nhàng, thanh thản, đầu óc cứ mơ mơ màng màng chỉ tỉnh khi được cái đập nhè nhẹ của chồng … Về thôi …
… được ngồi an nhiên mà ngắm nụ hồng rung rinh vươn mình đón giọt xuân biêng biếc
Hay những chùm quất vẫn còn trĩu nặng cho dù đã cuối xuân
Hai vợ chồng cùng mấy em nhẹ nhàng dâng hoa thơm lên lễ Tam Bảo, một sư ni nhanh nhẹn thỉnh chuông cho các phật tử lễ phật … văng vẳng bên tai tiếng đọc kinh Pháp hoa của chồng … tiếng lên trầm xuống bổng cùng mùi hoa bưởi thơm quyến rũ như ru mình ngủ … mình thiền … thấy tâm thật nhẹ nhàng, tịnh sạch mọi lo toan quyến rũ, cảm thấy như được tiếp thêm năng lượng mới … tâm thật an vui …
Mệt mỏi tan biến hết vào hư không … thủng thẳng dạo bước, tận hưởng những cơn gió thổi vi vu, hạt mưa bay lất phất bụi bụi trên mái tóc, nhìn những con đường quanh co tuyệt đẹp xanh mát, tay cầm bông hoa bưởi thơm xin lộc phật … đúng là về cửa thiền …
…. Thấy tâm hồn nhẹ nhàng, thanh thản, đầu óc cứ mơ mơ màng màng chỉ tỉnh khi được cái đập nhè nhẹ của chồng … Về thôi …
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét