Ngày ngày, hai vịt lúc nào cũng tíu tíu chơi với nhau như đôi bạn thân, chả rời nhau nửa bước, thiếu vịt nọ là vịt kia lại cuống cuồng cất tiếng gọi ầm ĩ nhưng ở bên nhau thì toàn là những chuyện kiến cho vịt mẹ cười lăn cười bò hoặc là cười méo xệch:
Vịt em: Chị Mun ơi, chị em mình chơi trò học bài đi, Nghé cho chị làm cô giáo
Vịt chị: Ừ, thế bây giờ em thích học bài gì nào
Vịt em: Em thích đố các loại củ quả
Vịt chị bắt đầu dạy dỗ vịt em
Vịt chị: Các con chú ý lên bảng đây nhé, theo tay cô chỉ này, đây là quả gì đây?
Vịt em: Quả măng cụt
Vịt chị: Đúng rồi, cô hoan hô Nghé, các con hoan hô bạn Nghé nào
Vịt em: Sao lại nói thế, phải nói là các con hoan hô bạn Nghé xinh chứ
Vịt chị: Ừ, được rồi. Thế cái gì đây?
Vịt em: Quả bắp
Vịt chị: Sao lại quả bắp, chị đã dạy mãi mà không nhớ, chỉ mải chơi thôi, cố nhớ xem, đừng có mà khó đào tạo thế?
Vịt em nhíu mày: Thế người ta không biết thì mình nói cho người ta là cái gì đi?
Vịt chị: Bắp ngô nhớ chưa.
Vịt em: Biết rồi … người ta sắp nhớ
Vịt mẹ: Choáng luôn
-----***** ------
Vẫn là chơi trò dạy học, Vịt chị thấy Vịt em giở sách ngược và không nhớ lời Vịt chị dạy, Vịt chị tức khí ra mách mẹ:
Vịt chị: Mẹ ơi, Nghé thật là học sinh hỗn láo, không chịu nghe lời cô giáo và còn nói năng linh tinh
Vịt mẹ: Nghé như thế là học sinh không ngoan, bị phê bình nhá, con có nhớ bài thơ Ngỗng và vịt không? Bạn Ngỗng lười học thế nào nhỉ?
Vịt chị: Mẹ ơi, con nhớ, để con đọc, nó chẳng nhớ đâu, nó chỉ toàn nấu nấu nướng nướng thôi, mai sau lớn cho nó đi bán đồng nát (hi hi)
Vịt em: Nát gì mà nát, người đọc được tốt …
…. Và thế là đọc một mạch luôn
Ngỗng ta không chịu học
Lại khoe biết chữ rồi
Khi bị đưa sách ngược
Ngỗng cứ tưởng là xuôi
Cứ giả vờ đọc nhẩm
Làm vịt con tức cười !
Vịt con khuyên một hồi
Ngỗng ngỗng ơi học ! học ! ...
Ngỗng ngỗng ơi ! học thôi
Đọc xong phán một câu xanh nõn: “Tưởng chuyện gì, cái này Nghé thuộc hết, Mun đừng có mà mách lẻo linh tinh .. vô duyên”
------- ***** ----------
Vịt em: Chị Mun ơi, chị cho em mượn quyển truyện này nhé
(Miệng nói, tay làm cướp luôn trên tay vịt chị)
Vịt chị: Không, cái này của chị … hu hu
Vịt chị: Mẹ ơi, Nghé cướp của con … hu hu
Vịt mẹ gầm gừ: Ngheeeeeeeeeeeeeeé
Vịt em mặt tỉnh bơ: Khóc cái gì mà khóc … em cầm nhầm tí mà cũng khóc .. nín đi còn gì
---- **** -----
Vịt mẹ ngày nào cũng lùa hai vịt đi ngủ sớm vì chỉ sợ sáng hôm sau vịt con dạy muộn tắc đường muộn học thì trường đóng cổng,
Vịt mẹ gào thét: Hai con lên giường ngay, mẹ đếm từ 01 đến 03 là phải đắp chăn ngủ ngay
Vịt chị tự dưng khóc i ỉ: Con nằm cạnh mẹ, con không nằm cạnh em Nghé đâu, Nghé toàn ẩn con chật lắm
Vịt em: Không ngủ với em thì ngủ với ai? Cho ngủ với con Cún mẹ nhỉ, Hư quá, mẹ bảo là hai chị em phải yêu nhau nhỉ.
Vịt chị nín bặt còn vịt mẹ thì méo xệch
---- **** -----
Mẹ mặc cho hai chị em bộ váy xinh đẹp, vịt chị giữ gìn rất sạch sẽ còn vịt em mải nghịch ngợm không may là rơi một hạt cơm ra váy, vịt chị nhìn thấy liền mách:
Vịt chị: Mẹ ơi, Nghé làm bẩn váy đẹp rồi
Vịt em: Bẩn đâu mà bẩn, ba Khương làm bẩn váy của em chứ
Vịt chị: Á à .. lại còn đổ cho ba … chị mách ba … Baaaaaaaaaaaaa ơiiiiiiiii
Vịt em: Im ngay ….. mách gì mà mách … để người ta suy nghĩ đã …
Choáng té ghế luôn
-------- ***** -------
Buổi sáng, dạy muộn học, không kịp ăn sáng ở nhà, vịt mẹ phải vừa cho hai vịt lên xe uống sữa và ăn bánh, vịt mẹ luôn mồm giục giã nhưng với tính cách của vịt chị càng giục lại càng từ từ làm mẹ nổi cơn tam bành “Nhanh lên, con mà con lề mề thì từ bây giờ trở đi không được uống sữa nữa”.
Vịt em thấy mẹ thế liền tự đi giày, tự đội mũ đeo balo lũn cũn đi học và lẩm bẩm “Ba và chị Mun sáng nào cũng chậm chạp thế nhở mẹ nhở” … hi hi
Sau đó vịt mẹ lại bắt vịt chị phải uống sữa thì vịt em lại càm ràm “Sao mẹ bảo là từ hôm nay Mun không được uống sữa nữa, sữa này Nghé uống một hơi hết luôn cho Mun choáng ná”
Trời ah, lúc này vịt mẹ đã muộn lại còn chịu không nổi với vịt em luôn, còn vịt chị thì khóc tức tưởi vì bị vịt em chọc ngang cành hông …
----- ***** -----
Vịt chị: Nghé ơi, trên đời này Nghé yêu ai nhất?
Vịt em: Em yêu ba mẹ, yêu chị Mun
Vịt chị: Thế yêu thì Nghé để ở đâu?
Vịt em vừa chơi vừa trả lời: Để ở trái tim màu xanh bên trái
Vịt chị: Sao lại trái tim màu xanh? Nghé bị đơ cây cơ hả?
Vịt em; Chị bị đơ ý, Tim của Mun màu đỏ, còn Nghé thích màu xanh nên Nghé tô màu cho tim của Nghé màu xanh chớ sao?
Vịt chị: Nghé thật là một trẻ em cứng đầu, không chịu nghe lời
------ ***** ---------
Vịt em bỗng dưng khóc ti tỉ vì bị vịt mẹ mắng cho một trận, vịt chị thì đứng bên cạnh luôn miệng an ủi “Xin lỗi mẹ đi, chẳng mẹ đánh thì khổ … xin lỗi đi em”
… bỗng dưng vịt em nín bặt và nhỏ nhẹ bảo vịt chị “Mun xin lỗi hộ em đi” .. hơ hơ … láu cá chưa chứ lị
------- ***** ---
Vịt chị: Nghé ơi, cho chị xin một cái kẹo
Vịt em: Sao mà Mun ăn nhanh thế, người ta hết rồi
Vịt chị: Thật là đồ ki bo, không chơi với Nghé nữa ….
Rồi vịt chị chạy ra chỗ vịt mẹ thủ thỉ: “Mẹ ơi, mai sau mẹ đẻ cho con một em ku ku không ki bo để con còn chơi với em, em còn cho con kẹo chứ Nghé ki bo lắm mẹ ah … mẹ nhớ .. mẹ nhớ ” … hơ hơ …
Còn nhiều nhiều chuyện lắm lắm nhưng do vịt mẹ già cả vịt mẹ lú lẫn nên chưa kịp thời nhớ để ghi lại, để từ từ vịt mẹ sẽ ghi lại đầy đủ hết. Vịt mẹ thấy tự hào vì sáng nào vịt chị và vịt em cũng tay trong tay dắt díu nhau đi học, vịt chị bao giờ cũng đi phía trước và nhắc nhở vịt em đi sát vào bên tay phải đường … mỗi sáng nhìn thấy hai chị vịt tíu tít là mọi lo âu, muộn phiền của cuộc sống này đều tan biến hết
Bnous vài chiếc ảnh hai vịt con dắt nhau đi học này
Lại khoe biết chữ rồi
Khi bị đưa sách ngược
Ngỗng cứ tưởng là xuôi
Cứ giả vờ đọc nhẩm
Làm vịt con tức cười !
Vịt con khuyên một hồi
Ngỗng ngỗng ơi học ! học ! ...
Ngỗng ngỗng ơi ! học thôi
Đọc xong phán một câu xanh nõn: “Tưởng chuyện gì, cái này Nghé thuộc hết, Mun đừng có mà mách lẻo linh tinh .. vô duyên”
------- ***** ----------
Vịt em: Chị Mun ơi, chị cho em mượn quyển truyện này nhé
(Miệng nói, tay làm cướp luôn trên tay vịt chị)
Vịt chị: Không, cái này của chị … hu hu
Vịt chị: Mẹ ơi, Nghé cướp của con … hu hu
Vịt mẹ gầm gừ: Ngheeeeeeeeeeeeeeé
Vịt em mặt tỉnh bơ: Khóc cái gì mà khóc … em cầm nhầm tí mà cũng khóc .. nín đi còn gì
---- **** -----
Vịt mẹ ngày nào cũng lùa hai vịt đi ngủ sớm vì chỉ sợ sáng hôm sau vịt con dạy muộn tắc đường muộn học thì trường đóng cổng,
Vịt mẹ gào thét: Hai con lên giường ngay, mẹ đếm từ 01 đến 03 là phải đắp chăn ngủ ngay
Vịt chị tự dưng khóc i ỉ: Con nằm cạnh mẹ, con không nằm cạnh em Nghé đâu, Nghé toàn ẩn con chật lắm
Vịt em: Không ngủ với em thì ngủ với ai? Cho ngủ với con Cún mẹ nhỉ, Hư quá, mẹ bảo là hai chị em phải yêu nhau nhỉ.
Vịt chị nín bặt còn vịt mẹ thì méo xệch
---- **** -----
Mẹ mặc cho hai chị em bộ váy xinh đẹp, vịt chị giữ gìn rất sạch sẽ còn vịt em mải nghịch ngợm không may là rơi một hạt cơm ra váy, vịt chị nhìn thấy liền mách:
Vịt chị: Mẹ ơi, Nghé làm bẩn váy đẹp rồi
Vịt em: Bẩn đâu mà bẩn, ba Khương làm bẩn váy của em chứ
Vịt chị: Á à .. lại còn đổ cho ba … chị mách ba … Baaaaaaaaaaaaa ơiiiiiiiii
Vịt em: Im ngay ….. mách gì mà mách … để người ta suy nghĩ đã …
Choáng té ghế luôn
-------- ***** -------
Buổi sáng, dạy muộn học, không kịp ăn sáng ở nhà, vịt mẹ phải vừa cho hai vịt lên xe uống sữa và ăn bánh, vịt mẹ luôn mồm giục giã nhưng với tính cách của vịt chị càng giục lại càng từ từ làm mẹ nổi cơn tam bành “Nhanh lên, con mà con lề mề thì từ bây giờ trở đi không được uống sữa nữa”.
Vịt em thấy mẹ thế liền tự đi giày, tự đội mũ đeo balo lũn cũn đi học và lẩm bẩm “Ba và chị Mun sáng nào cũng chậm chạp thế nhở mẹ nhở” … hi hi
Sau đó vịt mẹ lại bắt vịt chị phải uống sữa thì vịt em lại càm ràm “Sao mẹ bảo là từ hôm nay Mun không được uống sữa nữa, sữa này Nghé uống một hơi hết luôn cho Mun choáng ná”
Trời ah, lúc này vịt mẹ đã muộn lại còn chịu không nổi với vịt em luôn, còn vịt chị thì khóc tức tưởi vì bị vịt em chọc ngang cành hông …
----- ***** -----
Vịt chị: Nghé ơi, trên đời này Nghé yêu ai nhất?
Vịt em: Em yêu ba mẹ, yêu chị Mun
Vịt chị: Thế yêu thì Nghé để ở đâu?
Vịt em vừa chơi vừa trả lời: Để ở trái tim màu xanh bên trái
Vịt chị: Sao lại trái tim màu xanh? Nghé bị đơ cây cơ hả?
Vịt em; Chị bị đơ ý, Tim của Mun màu đỏ, còn Nghé thích màu xanh nên Nghé tô màu cho tim của Nghé màu xanh chớ sao?
Vịt chị: Nghé thật là một trẻ em cứng đầu, không chịu nghe lời
------ ***** ---------
Vịt em bỗng dưng khóc ti tỉ vì bị vịt mẹ mắng cho một trận, vịt chị thì đứng bên cạnh luôn miệng an ủi “Xin lỗi mẹ đi, chẳng mẹ đánh thì khổ … xin lỗi đi em”
… bỗng dưng vịt em nín bặt và nhỏ nhẹ bảo vịt chị “Mun xin lỗi hộ em đi” .. hơ hơ … láu cá chưa chứ lị
------- ***** ---
Vịt chị: Nghé ơi, cho chị xin một cái kẹo
Vịt em: Sao mà Mun ăn nhanh thế, người ta hết rồi
Vịt chị: Thật là đồ ki bo, không chơi với Nghé nữa ….
Rồi vịt chị chạy ra chỗ vịt mẹ thủ thỉ: “Mẹ ơi, mai sau mẹ đẻ cho con một em ku ku không ki bo để con còn chơi với em, em còn cho con kẹo chứ Nghé ki bo lắm mẹ ah … mẹ nhớ .. mẹ nhớ ” … hơ hơ …
Còn nhiều nhiều chuyện lắm lắm nhưng do vịt mẹ già cả vịt mẹ lú lẫn nên chưa kịp thời nhớ để ghi lại, để từ từ vịt mẹ sẽ ghi lại đầy đủ hết. Vịt mẹ thấy tự hào vì sáng nào vịt chị và vịt em cũng tay trong tay dắt díu nhau đi học, vịt chị bao giờ cũng đi phía trước và nhắc nhở vịt em đi sát vào bên tay phải đường … mỗi sáng nhìn thấy hai chị vịt tíu tít là mọi lo âu, muộn phiền của cuộc sống này đều tan biến hết
Bnous vài chiếc ảnh hai vịt con dắt nhau đi học này
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét