Thứ Sáu, 22 tháng 4, 2011

Yêu lắm … loa kèn ơi!

Sau một ngày nắng chói chang oi ả, tiếng mưa đêm rả rích như an ủi vỗ về, để rồi sáng tỉnh giấc, bước ra đường chợt ngơ ngẩn, dưới mặt đường lấp loáng, bầu trời vẫn trong xanh lạ! Và hoa loa kèn bỗng đâu ùa về khắp mọi ngả đường, duyên dáng khép mình sau những giỏ hoa rung rinh theo nhịp xe chầm chậm trên phố, khiến ai cũng phải ngẩn ngơ vì cái màu trắng tinh khôi và hương thơm thoang thoảng thanh khiết!





Loa kèn còn một cái tên nữa là Huệ tây nhưng dường như ít người gọi nó bằng cái tên cao sang nhưng lạ lẫm đó. Loa kèn - tiếng dân dã mà gợi lên cả hình hài của bông hoa, từ những cánh trắng mỏng tang, đến cái nhuỵ vàng thắm nổi bật trên nền lá xanh, một màu xanh dương rất đậm.



Cái loài hoa đến lạ! Chỉ rộ lên rồi chợt biến mất đúng một tháng trong năm khiến bao người tiếc nuối. E ấp, nhẹ nhàng, duyên dáng... nói thế nào nhỉ! Hoa loa kèn là loài "nữ tính" và dễ làm mềm lòng người nhất. Lâu rồi, người ta không còn gọi nó là hoa huệ tây như những ngày mới du nhập vào Hà Nội hồi đầu thế kỷ 20. Giữa muôn sắc rực rỡ của bao loài hoa khác, loa kèn vẫn là loài nổi bật, có mặt trong hầu như mọi ngôi nhà, loa kèn ban phát cho không gian vẻ sang trọng, lãng mạn và thật thanh tao.



Tình yêu mình dành cho loài hoa này bắt nguồn từ khi mình được ngắm nhìn bức tranh "Thiếu nữ bên hoa huệ" của Tô Ngọc Vân được treo trang trọng trong phòng khách tại nhà cô bạn thân. Để bây giờ, mỗi khi ngắm mỗi cành hoa loa kèn đều khiến mình liên tưởng tới bóng hình của một người con gái kiêu sa, hiền thục đang cúi đầu e ấp, cầm trên tay là những búp hoa xanh dịu, lá xanh mảnh khảnh, từng nụ hoa khum khum, he hé một mầu trắng dịu dàng như còn ngần ngại! Có ai đó đã nói rằng: "Năm tháng qua đi, bao hình sắc nhạt nhòa, nhưng những nụ hoa loa kèn thì cứ trắng tin khôi, vẻ tinh khôi không thể che giấu hay bôi xóa...". Đẹp nhưng đến và đi nhanh như một cuộc tình lãng mạn, dịu êm nhưng vô cùng chóng vánh...





Loài hoa này còn gắn liền với bao kỷ niệm thời hai vợ chồng yêu nhau, để bây giờ mỗi khi có dịp xuống phố mà bắt gặp loài hoa này là hai vợ chồng lại cuống quýt mang về một bó và ôn lại những bài thơ chồng đã tặng vợ khi mỗi độ hoa loa kèn về.

Bàn tay trắng muốt em cầm
Một cành hoa nối mùa xuân - mùa hè
Mưa phùn vừa dứt, tiếng ve
Cháy ran lên giữa trưa nhòe bóng cây
Em đi, áo mỏng phô bày
Da thơm dịu thoáng giữa ngày dịu xanh
Mùa hoa đi vụt qua nhanh
Mùi hoa chưa kịp cho anh được cầm.

(Ngô Quân Miện)

-----***----
Em là hoa huệ trắng
Nở trong trái tim anh
Em là nghìn tia nắng
Soi đời anh ngọt lành


Em là những ước mơ
Mà anh hằng khát vọng
Em là một hồn thơ
Chứa chan đầy sức sống


Em là từng đợt sóng
Ôm ấp mạn tàu anh
Em là vì sao sáng
Soi màn đêm lung linh
Em là cây tùng xanh
Vươn cao trong bão tố
Em là chim mùa xuân
Bay vờn trên biển cả



Em là bông lan đá
Hương toả ngát núi rừng
Em là đồi cây dẻ
Trăng sáng ôm mông mênh


Em là dòng suối xanh
Những buổi chiều anh tắm
Em là ráng hoàng hôn
Những buổi chiều anh ngắm


Trong mắt em sâu thẳm
Anh thấy cả đất trời
Cách xa tình vẫn đẹp
Có phải không?

---***---
Ừ nhỉ!  Tháng tư
Hoa loa kèn loang trên phố
Màu trắng như nỗi nhớ
Tháng tư .

Ừ nhỉ !Đã tháng tư
Em không thích nàng Bân với vẻ dịu dàng diệu vợi
Đan cho cho chồng một mùa nông nổi
Một mùa bóng tối
Khi hết heo may

Ừ nhỉ !Tháng tư
Chút lạnh về trên nhánh gầy của loa kèn đầu vụ
Những bông hoa thành phố
Thiếu gió
Thiếu sương
Thật đáng thương.!

Em mang về nhà cả tháng tư
Những nhánh loa kèn oằn mình trên bình sứ
Nhụy vàng hay bụi phố?
Nửa thèm giá sương nửa khát nắng hanh

Ừ nhỉ tháng tư!
Sáng nay em cẩu thả
Tấm áo khoác bỏ quên trên mắc
Anh không mặc
Khi sông đầy gió
Tháng tư về
Còn lạnh không anh?

(Lê Mai Thao)

--- *** ----

Hoa loa kèn em cắm chờ anh
Anh không đến từng nụ hoa vẫn nở
Cứ hào phòng tỏa hương theo gió
Làm sao dồn bắt được mùi hương

Hoa loa kèn chẳng đợi được anh
Những cánh trắng xanh xao biết mình có lỗi
Em muốn khóc bởi không sao giữ nổi
Dăm nụ hoa trong e ấp dịu dàng


Hoa vô duyên hay là em vô duyên
Những chiếc loa không gọi được anh cứ lặng im chờ đợi
Nhưng em biết nếu chiều nay anh đến
Trong không gian vẫn còn chút hương thầm

--- *** ----

Nơi tháng Tư ở lại

Chỉ có mưa phùn là ở lại

Ẩm ướt chiều dâng một chút hương

Trời lại tháng Tư biêng biếc gió

Ta lại tháng Tư biêng biếc buồn

 

Đôi mắt loa kèn vừa hé mở

Một chiếc nhìn say cả một đời

Nếu biết tình yêu hương nhuỵ thế

Đã chẳng phai lòng đã chẳng nguôi


Mới hay cuộc tình như lữ khách

Tháng Tư ở lại với con đường

Nơi có hàng cây vừa đẻ gió

Hồi ức lên trời những chiếc hôn


------****---

Hoa Loa Kèn Tháng Tư

Một vệt trắng hình lưỡi mác
Trên nền xanh
Đổ gập xuống nỗi kinh ngạc
Hoa loa kèn,

Ngữ pháp lập thể của cây trombone thực vật
Thổi trong bóng chiều
Rung những sợi lông mi vàng óng
Bay qua khung cửa sổ,

Không có ai bên bàn
Trên tường không có bức phiên bản Tô Ngọc Vân
Không có cả tiếng khóc
Của chiếc lọ men rạn,

Phố vắng hút theo tiếng kèn siêu âm
Tôi là con ong lạc lối
Tìm câu chuyện cổ tích Andersen
Ngủ trong đoá hoa lớn của mùa hè,

Giấc mơ tháng Tư gọt từ đá
Trồi lên những vòm cửa gothic
Sao em dầy vò mãi hai bàn tay gầy guộc
Madonna Lily?

(Phan Đan)

----***-----

Tháng 4

Hà Nội ơi ! Tháng 4 về rồi đấy
Mây lững lờ trôi nhẹ những bâng khuâng
Áo em chùng chình trong cái rét nàng Bân
Như cơn gió khẽ mang tình yêu tới

Lạnh nhẹ nhàng thôi sao tim anh đập vội
Vẽ những giấc mơ, những ước muốn riêng ta
Xiết bàn tay em trong chiều mênh mông lạ
Lòng khẽ bổi hổi, bồi hồi thoáng hương xa
Em – tháng 4 - và ta
Chiếc lá cỏ ba của vòng tròn số phận
Dù có xa nhau thì sẽ còn vương vấn
Những nỗi nhớ thương sẽ giấu kín một đời
Có xa nhau cũng như gió mùa thôi
Năm qua năm, ngày lại ngày sẽ tới
Dẫu hạnh phúc, đắng cay còn chờ đợi
Cũng sẽ hẹn lòng giữa tháng 4 vời vợi
Được trở về trong cái rét nàng Bân
Được thỏa nỗi niềm, khao khát, ước mong
Được ôm gió, hôn mây và tình tự
Để ru lòng – cõi yêu thương người lãng tử
Hóa những mênh mông cho nỗi nhớ ngút ngàn…
Còn nhiều, còn nhiều lắm nhưng mà chỉ kịp ghi lại một vài bài để muốn nhắn gửi “Ai ơi, mùa loa kèn đến rồi mà vấn chưa có thời gian chở người ta xuống phố để mua hoa?”


Hoa loa kèn không thể thiếu trong góc làm việc của mình.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét