Lần đầu tiên mình để ý đến nó khi tình cờ mình đọc được thông tin tại cửa hàng bánh ngọt “Giảm giá 15% cho bánh kem từ ngày 01/05 đến ngày 01/06, đặc biệt cho ngày “Mother’s day”. …… xúc cảm dâng trào “Mother’s day”.
Về nhà, lúc hai con gái say sưa ngủ cũng là lúc mình lật giở quyển bài hát kỷ niệm ngày xưa mình nắn nót chép lời bài hát
“Mẹ là cánh chim cho con bay thật xa
Mẹ sưởi ấm cho tâm hồn con mẹ yêu
Dắt con đi qua bao nỗi đau là mẹ yêu
Khúc hát ru con trong giấc mơ là mẹ yêu “
.......
“ Những ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc
Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không ? ”
Nước mắt bắt đầu chảy dài trên má vì mình bây giờ cũng làm mẹ của hai đứa bé rồi nhưng với trong mắt bà ngoại của hai con mình thì mẹ chúng nó vẫn bé bỏng và bà vẫn lo … cái lo muôn thủa …. lo cho con gái của mẹ chẳng bằng bạn bằng bè.
Mẹ kể lại chuyện ngày xưa mẹ sinh mình ra trong thời gian bao cấp khốn khó chỉ được có 2,5Kg, cái đầu mình chỉ to hơn cái quả cam chút xíu do không phải vì khó khăn mẹ không được tẩm bổ mà là vì mẹ chỉ nghén toàn món sắn luộc. Thế nên khi mình sinh ra mẹ chiều chuộng lắm, chăm bẵm lắm mà mình cũng chỉ như cái que. Đã thế mình lại nay ốm mai đau, suốt ngày tiêm chọc may mà mẹ làm bác sỹ chứ nếu không thì tốn không biết bao nhiêu. Bù lại, mẹ nói mình đúng 03 tháng biết lẫy, 07 tháng biết bò, 09 tháng đã lò dò biết đi và nói rất sớm trong sự vui mừng nhưng đầy lo lắng của mẹ “Chậm đi thì đói, chậm nói thì giàu” … mẹ lại lo thôi chết … con gái tuổi Thân lại đứng chữ Canh.
Khi đi học, mẹ lại lo bé thế kia thì mình có học được không, thầy cô, bạn bè thì thế nào nhưng con hiểu con đã hoàn thành xuất sắc kỳ thi vượt lớp, vượt cấp, Đại học để đến ngày con đủ tuổi cập kê mẹ lại lo chẳng biết có đứa nào rước nổi con mẹ đi không vì mẹ luôn ý thức rằng con gái mẹ dân Luật nên “khô khan khó tán lắm” nên lúc nào mẹ thấy con gái mẹ được tặng hoa là mẹ lại nở một nụ cười trên môi. Lúc đó con đã tìm lại được một bài thơ tặng mẹ và mẹ đã mắng “Cha bố chị, chị đúng là học luật nên lắm chuyện … rồi còn chị còn tôi .. .sau này chị có con gái xem chị thế nào”
Bình pha lê mẹ đặt
Lên bàn từ chiều qua
Hồi hộp chờ con gái
Ôm về một bó hoa
Hồng nhung hay hồng trắng
Một bông hay
rất nhiều
Hay vẫn là Cẩm
chướng
Loài hoa mà
con yêu
Mẹ vẫn ngồi
tưởng tượng
Bao thắm tươi
dịu dàng
Theo con về
với mẹ
Thơm từ chân
cầu thang
Tưởng tượng rồi mong ước
Rồi thấp thỏm
lo xa
Mãi đến trưa
chẳng thấy
Hoa theo con
về nhà
Bình pha lê vẫn đợi
Mẹ vẫn ngồi
chờ mong
Ngày tình yêu
sắp hết
Ai tặng con
hoa hồng?
Thế rồi, con kết hôn và sinh cháu, người cận kề con trong lúc con lên bàn mổ lại là mẹ, mẹ pha sữa động viên con, rồi mẹ chăm hết đứa cháu này đến đứa cháu khác cho con và vẫn cứ lúc nào giục giã “Cố gắng lên, xem có thích đi học ở đâu thì đi học nốt đi, mẹ trông con cho mà học” … mẹ ơi, con còn thiết cái bằng cấp nào nữa đâu chứ ….. rồi lại thủ thỉ “thế chồng con có bắt đẻ con trai nữa không?” … mẹ ơi, mẹ yên tâm nhé ….
Ngày nào cũng thế, công việc như một vòng xoáy để cuốn trối con đi nhưng mẹ như dòng suối mát lành ve vuốt, động viên bằng ánh mắt, nụ cười hay những câu trách nhỏ để con rút kinh nghiệm mà vươn lên … Mother’s day? Tại sao lại chỉ có một ngày nhỉ vì với con mẹ lúc nào ở trong tim con, ở một ngăn riêng nhất, hình ảnh của mẹ luôn ở đáy mắt của con nên dù có nhắm mắt con vẫn cảm nhận được mùi thơm, khóe mắt của mẹ, dù con ở đâu, nơi nào ảnh của mẹ luôn ở trong ví của con … Nên vì thế với con “Mother’s day is everyday”
Con yêu mẹ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét